Sau khi nhổ răng, tôi xin anh nha sĩ trẻ mấy cái răng chết,
khá thê thảm, để mang về. Lần trước cũng vậy. Anh tỏ vẻ thông cảm. “Bác
giữ làm kỷ niệm?” “Vâng. Chúng nó theo tôi bảy mươi mấy năm rồi. Chiến đấu giỏi
lắm. Giữ xác lại để nhớ.” Đúng. Răng kề cận người hơn tình nhân. Ở với người
trung thành hơn vợ. Nói cắn là cắn, nói nhai là nhai, nói nhe là nhe, nói ngậm
là ngậm. Tuyệt nhiên vâng lời, không cãi cọ gì. Chỉ có già đi, lỏng chân, rồi
vĩnh biệt.
Tôi dàn dựng một “công trình” trực quan, visual pop art, bằng tất cả những chiếc răng tử vong của tôi đã nhổ trong thời gian mười năm qua. 26 tử sĩ, chỉ còn 6 chiến sĩ sống sót, mỗi chiếc đóng mỗi nơi rãi rác, ba răng ở hàm trên, ba răng ở hàm dưới. Đến tuổi đời nào đó, ai cũng phải xin viện trợ răng giả. Đối với thế hệ di tản, tị nạn, thế hệ đầu tiên, răng giả thường đẹp hơn răng thật. Thành thật mà nói, răng giả chẳng những làm đẹp, còn làm giảm bớt căng thẳng, không còn lo âu về đau răng, không cần nhớ đánh răng, thanh thản huýt gió. Đi ngủ tháo ra ngâm nước như cởi cái quần ngủ bỏ giặt.
Ở Việt Nam, thời của tôi, răng được xác định rõ ràng, Răng
khểnh, cười có duyên. Răng hô, răng sún được sắp hạng sau lé với lùn. (Nhất lé,
nhì lùn, tam hô, tứ sún.) Người nào sún thường bị nghi ngờ nói láo kinh niên.
Nói chung, văn hóa người Việt, không quan tâm hàm răng đều đặn. Màu răng trắng
không được ưu ái. Tôi còn nhớ tấm bảng quảng cáo lớn về kem đánh răng Hynos ở
chợ Bến Thành. Anh chà và da đen cười, thấy hai hàm trắng toát. Cảm giác hơi sợ.
Ngược lại, văn hóa răng của người Việt đi từ răng đen. Răng
đen có một thời hấp dẫn, “Các cô hàng xén răng đen / cười như mùa thu tỏa
nắng” (Bên Kia Sông Đuống, Hoàng Cầm.) Sau thời răng đen sang tây học là thời
răng trắng. Tuy gọi trắng nhưng thật sự màu ngà, hoặc màu tự nhiên, có sao để vậy.
Vẫn có duyên, vẫn cười tươi, cười duyên, vẫn yêu nhau thắm thiết. Chúng tôi thời
đó không mấy người biết đến nha sĩ để tắm răng, kỳ cọ dơ bẩn. Cứ uống bia, uống
nước là sạch. Cứ uống rượu, hút thuốc là giết vi trùng.
Ở bên này, hàm răng ấp chiến lược thì ngại ngùng khi cười
trước đám đông. Phong trào niềng răng xuất hiện hầu hết trong miệng các em trẻ.
Một số người lớn muốn theo kịp thời trang, đành chịu đau nhức, ăn cháo một thời
gian, để răng được sánh vai đứng thẳng hàng.
Mai tôi ra đi chắc trời mưa
Tôi chắc trời mưa mau
Mưa thì mưa chắc tôi không bước vội
(Paris. Thơ Nguyên Sa.)
Khi đã là vợ chồng, biết nhau quá rồi, để dành tiền vui hơn.
Thế hệ của chúng tôi thích tiền xếp thẳng hàng hơn răng thẳng.
Răng giả có nhiều điểm lợi, ví dụ, răng thật bị hô, bị sún,
bị xiết. Khi rụng hết răng, tuy không nói ra, nhưng lòng mừng như tự nhiên được
phép lạ. Một hàm răng giả tròng lên lợi, hết hô, hết sún, hết xiết, nếu có bảo
hiểm trả tiền, thật tuyệt vời. Vì vậy, nha sĩ thường giàu hơn bác sĩ.
Răng giả ăn không ngon, cắn trệu trạo, vô cảm, không thật sự
tiếp xúc với thực phẩm. Ai nói? Không đúng. Tôi đã có lần ngồi chung bàn với một
số anh em nghệ sĩ cao tuổi hơn. Hết mọi người trong bàn đều trang bị răng giả,
ngoài trừ tôi lúc đó, còn 15 cái răng thật. Uống bia thì giống nhau, vì răng và
bia là họ hàng. Đến phần ăn bắp nướng. Các anh cạp rột rột, răng giả chạm cùi bắp,
vang vang đều đặn, rột rột. Chỉ có tôi là e dè, gặm nhấm nhu mì, để dành lực lượng
răng vào việc hữu ích hơn. Quả tình, thật không bằng giả.
Trong hai chục năm qua, nghệ thuật Dental implants, trồng
răng giả, từ từ thịnh hành. Cái hàm giống như một thiết bị, răng được vặn vít
vào xương. Vững như trời trồng. Nhưng nếu ai bị dị ứng, hoặc hệ thống phòng thủ
trong người nhạy cảm, không chấp nhận răng ngoại quốc đến ăn nằm, sẽ phản
kháng. Một số ít người phải lấy răng vít ra, mang lại hàm răng giả. Không sao.
Không có gì quan trọng. Răng vốn chỉ dùng để nhai.
Nhưng phức tạp ở răng giả, mang hoặc trồng, đều phụ thuộc
vào xương hàm và lợi. Xương hàm và lợi thay đổi theo thời gian, theo mập ốm,
theo bệnh tật, theo tuổi già. Khi xương hàm thay đổi, răng trồng không giữ được
vị trí cũ, nếu nặng thì liểng xiểng, liêu xiêu. Muốn đẹp, phải làm lại. Còn lợi
thay đổi, mập lên, mang hàm răng giả không vừa, giống như mặc quần áo chật. Nếu
lợi teo lại, quần áo rộng rãi và hay sút, đôi khi, răng đi đường răng, lợi đi
đường lợi. Dán răng. Lượm răng. Thật là nhiêu khê.
Nhưng rồi, cảm ơn sự tiến bộ của khoa học. Kỹ thuật mới ra đời:
Stem Cell Dental Implants (Nha khoa cấy tế bào gốc.) Nghĩa là trồng răng một
cách tự nhiên. Răng mới mọc lên từ chỗ răng rụng như thuở mới mọc răng lớn lên.
Như cây trồng từ hạt mầm, từ máu huyết, mọc lên vừa vặn, răng mới trám vào chỗ
hở.
Tế bào gốc nha khoa là gì?
“Cơ thể chứa nhiều loại tế bào khác nhau. Ngay từ khi
sinh ra, với tư cách là một hạt bụi nhỏ, bạn không được trang bị tất cả các loại
tế bào khác nhau cần thiết trong cơ thể. Tế bào gốc là thứ giúp bạn tạo ra tất
cả các cơ quan và hệ thống khác nhau tạo nên con người bạn. Chúng là một tế bào
không phân biệt có khả năng thay đổi thành mọi tế bào trong cơ thể bạn.
Tế bào gốc có thể được tìm thấy trong hầu hết các mô của
cơ thể và giúp tạo ra và bổ sung cho cơ thể. Chúng thường được chôn sâu, ở những
nơi khó tìm, thưa thớt và ẩn giữa các tế bào có bề ngoài giống nhau.
Các nhà khoa học đã phát hiện ra, ngay cả những chiếc
răng cũng chứa một kho tế bào gốc, loại tế bào này được tìm thấy ở răng sữa và
cả răng trưởng thành. Những tế bào này có đầy đủ khả năng tự tái tạo.
Tế bào gốc nha khoa có thể có ứng dụng trong nhiều lĩnh vực
khoa học y tế do khả năng tương thích với hệ thống miễn dịch của cơ thể. Một vấn
đề với việc chèn tế bào gốc là cơ thể có thể từ chối chúng thông qua phản ứng
miễn dịch. Nhưng ngoài vai trò tiềm năng trong các thủ tục y tế khác, ứng dụng
rõ ràng thực sự là để thay thế răng. Các nghiên cứu đang bắt đầu chỉ ra những lộ
trình hữu hình để cấy ghép răng bằng tế bào gốc nha khoa.” (Trích: Verywell
Heath. Why stem cells replace dental implants. Steven Lin, DDS. 26 tháng 10,
2021.)
“Trong một nghiên cứu được công bố trên Tạp
chí Nghiên cứu Nha khoa, Tiến sĩ Jeremy Mao, giáo sư Y khoa Nha khoa tại Trung
tâm Y tế Đại học Columbia, đã trình bày chi tiết công trình của ông trong việc
chế tạo từ xương hàm, nơi các tế bào gốc của cơ thể có thể được định hướng để
phát triển. Khung tế bào gốc có thể dẫn đến sự thành hình những chiếc
răng hoàn toàn mới để thay thế những chiếc răng bị mất! Khi phương pháp này trở
nên phổ biến trên thị trường, nó có thể giúp “cấy ghép” nhanh hơn (chỉ chín tuần)
và thời gian phục hồi ngắn hơn so với cấy ghép nha khoa thông thường.”
(Trích: https://www.arizonabiltmoredentistry.com/stem-cells-regrow-teeth/)
Tuy nhiên, ngay giờ phút này, kỹ thuật Nha khoa cấy răng bằng
tế bào gốc vẫn còn trong phòng thí nghiệm. Hẹn một tương lai gần. Nhanh lên kẻo
muộn.
Không ai có thể ngờ, một hôm mình nhớ răng. Thế giới bao la,
đời người hỗn loạn, thiếu gì thứ để nhớ. Nhưng nhớ răng, không buồn như nhớ người
qua đời, không vui như nhớ lễ lạc, không ngậm ngùi như nhớ tình nhân, chỉ
lan man lãng mạn nhớ lại nụ cười trong những tấm hình cũ, lúc răng chưa tử
vong. Lúc đó, ít ai thương mến răng của mình. Bây giờ mất rồi, nhớ lại, thật tội
nghiệp. Đám răng trung thành chiến đấu thực phẩm với mình bảy mươi mấy năm.
Không ai làm thơ, viết nhạc ca tụng răng. Nói về bạc bẽo, chuyện này thật là bạc
bẽo.
Tôi để dành tất cả những răng đã qua đời như vật liệu quí
báu, quan trọng để tạo hình. Tôi đã định ra một dàn dựng từ lâu. Một tác phẩm
nghệ thuật đầy sáng tạo. Nhưng trước hết, khi chiếc răng cửa bị gãy:
Thường thì người ta hay rụng răng hàm, răng nanh trước. Tôi
mất răng cửa. Khốn nạn vì nó trình diện đứng trước hàng đầu khi cười. Không có
nó, cửa sổ mở không treo màn, thấy hết gia cảnh nghèo khó bên trong. Trong khi
chờ đợi làm răng giả, khá lâu, cười nói che miệng hoài cũng chán. Và không thể
nhớ hoài, thỉnh thoảng vẫn bị lộ tẩy. Vã lại, anh hùng mà che miệng nói, trông
y như tiểu nhân. Có vẻ ám muội, mưu đồ. Tôi mang cái xác răng cửa ra, tự chế tạo
hai cái móc, mua ở Home Depot. Bây giờ cái răng như con cua có hai càng. Mỗi
càng móc vào mỗi cái răng hai bên như các bạn cũ gặp nhau, quàng vai đi ở giữa.
Tha hồ cười nói, nhưng không thể ách xì. Kinh nghiệm này, tôi đã trải qua. Khi
ách xì, hơi mạnh tống răng treo văng mất. May lắm mới tìm lại được.
Chuẩn bị tác phẩm đã lâu. Lúc này nên hoàn tất.
(Ghi chú: răng đẹp này mượn trên nét. Nếu răng tôi thật
mà đẹp như thế này, chắc cười mãi không thôi.)
Tôi đã đứng trước gương soi và chụp nhiều tấm hình về hàm
răng của mình. Giờ đây, xem xét thật kỹ lưỡng. Dùng tất cả răng chết, sắp đặt
theo thứ thự, theo độ cao thấp, theo độ xiên xẹo, theo độ lòi sỉ, giống như bộ
răng cũ lúc còn sống đoàn tụ bên nhau. Dùng loại keo đặc biệt dán đồ sứ, dán
chúng lại với nhau, từ nay không cách nào chia ly. Nếu như, có thể dáng hết những
người thân yêu đã qua đời như dán hàm răng, thì hạnh phúc biết mấy. Điều “không
bao giờ chia ly” là giấc mơ lớn nhất khi làm người và giấc mơ này luôn luôn đau
đớn khi thức dậy.
Bây giờ, tôi đã có mấy đoạn răng thật, móc nối vào những chiếc
răng sống sót, soi gương thấy lại “mình” và răng mình như xưa. Cảm giác này thật
sung sướng, khoan khoái. Đứng đó, trước nhân gian, tự cười rất lâu mà không mỏi
miệng.
Tuy có hàm răng giả chính hiệu từ nha sĩ, nhưng mỗi khi muốn
làm người chân thật, tôi lại mang răng tử sĩ của mình. Nhất là những khi ngồi uống
rượu một mình, hoặc bưng ly cà phê nóng trước hoàng hôn, nhai nhai hàm răng
không, nhai nhai hàm răng cũ, cảm giác thân quen, ấm áp, phất phơ một chút bùi
ngùi. Không ai có thể ngờ, một lúc nào đó, con người lại bước vào tuổi nhớ
răng.
Ngu Yên