1.
mơ hồ trương long triệu hổ
nghe nhạc trịnh bên vỉa hè
ngó mưa giăng dọc ngang đường hẹp phố cổ
bàng hoàng nhớ người nhớ nhà
nỗi nhớ buốt da
2.
nỗi nhớ còn đây
màu & mùi cà-phê pha rum
nhỏ giọt ̶ ̶ ̶ chảy rỉ rả trong giấc mơ
từ góc trời hạn hẹp
góc đời lắng đọng trên khung bố
3.
mơ hồ bao công cúi mặt chịu trận
ai đốt dữ liệu chứng cứ giữa ban ngày
cái ác vỗ ngực huyên thuyên nói cười điên đảo
hiện thực là cơn mộng dữ
phi hư cấu như bạo lực ngẫu nhiên
4.
nỗi vô vọng dàn trải tận chân trời
ngợp thở trong tôi
đau xót phẫn nộ từng ngày
hoang mang trong vô định nơi này ̶ ̶ ̶ ám ảnh
năm mươi năm trước tưởng đã mãi mãi trôi xa.
***
KHUNG THỜI GIAN TRÊN KHUNG BỐ #2
1.
người chết đuổi kịp thời gian
kẻ sống sót ngỡ ngàng tụt hậu
bâng quơ sợ sống
2.
tôi đợi mẹ tôi trở về
trong ngày giỗ
dù bà chưa bao giờ hẹn tôi
3.
bên này đường số chẵn
bên kia đường số lẻ
người vô gia cư trong góc hẻm cụt không số
4.
tôi như đứa trẻ trong lứa tuổi terrible twos
không hề muốn ngủ
quá nhiều cám dỗ cuộc sống quanh đây
5.
người vô tích sự
vô can và vô trách nhiệm
ôm cả lương tri một thời
6.
bài thơ thử nhiều câu kết
không một câu vừa lòng
dường như bài thơ không cần câu kết
7.
op op op op
oppa ̶ ̶ ̶ này bạn đừng quá hứng thú
đây không phải bài thơ gangnam style
8.
gã là sinh vật máu lạnh
sợ mặt trời và nắng
ẩn náu trong bóng râm ̶ ̶ ̶ dưới chân tượng
đài
9.
thế giới treo bằng chỉ mành
chực chờ rơi rớt vỡ vụn
humpty dumpty sẵn sàng với băng keo duct tape
10.
những ngày bất toàn bất an nối tiếp
đánh dấu một kỷ nguyên mới
tôi lừ mắt ngó bài thơ chưa xong câu kết
Quảng
Tánh Trần Cầm