05 June 2025

CHO ĐẾN BAO GIỜ? | CÀ-PHÊ ĐÊM - Quảng Tánh Trần Cầm

CHO ĐẾN BAO GIỜ?

 

nước mắt nước mũi dàn dụa

chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng

tôi ngồi nghe thế giới rung lắc

trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng

hiệu ứng cơn sốt trải rộng

dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp

đám đông như đàn thú bị săn đuổi

hoảng loạn

lo sợ

co rút thu mình né tránh

 

không đời nào không thể nào  ̶ ̶ ̶ 

đây chỉ là cơn mộng dữ

phải không?

như người nếm rượu người ngửi hương

một phút tôi bàng hoàng nhận ra

đây là hiện thực

đây là thời lên ngôi của

cái xấu cái ác cái mông muội cái mù quáng

và tôi nghe trong giọng khàn đục của mình:

cho đến bao giờ?

 

CÀ-PHÊ ĐÊM

 

đêm trắng

cà-phê đen

áo xanh dừng bên cửa sổ

khe thời gian tùy tiện giãn nở

 

nghiêng mặt cắn vầng trăng khuyết

những mảnh vụn li ti lấp lánh trên môi

và vết sẹo nhỏ trên trán nàng

 

ngây ngất mùi hương tuyệt vọng

mang mang kỳ bí

bỡn cợt trên khung bố

nổi trôi giấc mơ hữu cơ không bố cục

 

ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này

trong thành phố với cuộc sống đa đoan

và phận người gãy vỡ. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm